Tin buồn

La cà giữa Hà thành kiếm quán cà phê

Có lẽ chẳng nơi nào khác mà dân nghiền cà phê lại được nuông chiều bằng vô thiên lủng các kiểu quán cafe như ở Hà Nội.

Cái thú ngồi quán uống cà phê chẳng phải chỉ người Hà Nội mới có, nhưng có lẽ chẳng nơi nào có văn hóa uống cà phê như ở đây. Cái chất Hà Nội trầm mặc, sâu lắng ngấm vào vị cà phê đậm đặc đen quánh khiến cho cái thú uống cà phê cũng trở nên khác lạ.

Người Hà Nội uống cà phê nhiều, nói chính xác hơn là có cái thú ngồi nhâm nhi ly cà phê như một thói quen khó bỏ. Mỗi sáng, từ ngày hè mới mở mắt đã nắng như đổ lửa đến những ngày đông u ám lạnh lẽo, gần như ở quán cà phê nào cũng bắt gặp hình ảnh người ta dán mắt vào tờ báo mới bên ly cà phê thơm lừng. Thú thưởng thức cà phê cũng đã từ lâu làm nên một Hà Nội khác biệt.

Từ cà phê trong nhà, ngoài vườn, trong ngõ, trên nóc

Đến cà phê Huế để chìm vào không khí yên tĩnh của những quán cà phê vườn xanh mát. Đến Đà Lạt để cảm cái buồn đến tê tái của vị cà phê cao nguyên. ĐếnSài Gòn để tìm đến từ những hàng cà phê vỉa hè mọc lên khắp nơi đến những quán cà phê sôi động, sang trọng và đầy màu sắc. Tuy thế, với nhiều người, không đâu cái thú thưởng thức cà phê lại thú vị như ở Hà Nội.

Khó có thể vẽ một bức tranh hoàn thiện về cà phê nơi đây bởi có hàng trăm quán cà phê với chừng đó phong cách khác nhau. Nếu chỉ ngồi viết ra tên tất cả các quán cà phê hiện có ở Hà Nội có lẽ mất cả ngày mà vẫn có thể bỏ sót như chơi. Việc chia các quán cà phê theo gu, theo nội thất, theo phong cách, theo vị riêng cũng là một việc quá sức với cả những dân nghiền cà phê chính hiệu ở Hà Nội.

Đã qua rồi cái thời chỉ có cà phê Lâm, cà phê Nhân độc diễn. Cũng đã qua cái thời phải lên khu phố cổ mới thưởng thức nổi một ly cà phê nóng thơm lừng. Người Hà Nội giờ đâyuống cà phê mọi nơi, mọi lúc. Các quán cà phê mọc lên với tốc độ không thể kiểm soát nổi, nhiều đến nỗi đi đâu cũng… đụng phải quán cà phê.

Từ các kiểu quán cà phê hiệu Trung Nguyên xuất hiện nhan nhản ở tất cả các ngóc ngách của thành phố đến các kiểu quán cà phê vườn, cà phê ngõ, cà phê phố.

Người Hà Nội cũng đang có xu hướng chọn những quán cà phê có không gian yên ắng để giải tỏa sau những giờ làm việc đến mụ mị đầu óc trong những công sở lúc nào cũng thiếu không khí để thở vì máy móc xung quanh và những chiếc máy điều hòa chạy hết cỡ quanh năm.

Chính vì thế hệ thống các quán cà phê ven hồ mọc lên như nấm. Không kể những quán cà phê nổi tiếng ven hồ Trúc Bạch, Hồ Gươm, các dãy quán cà phê ven hồ Giảng Võ, Hồ Đắc Di… cũng là một lựa chọn yêu thích của những người trẻ tuổi với vô thiên lủng các kiểu tên từ Car Park đến Thiên Thần… cứ gọi là rối lên như canh hẹ. Các quán cà phê vườn với giá bình dân, dù nằm sâu trong ngõ cũng vẫn có khách vì cafe ngon.

Các quán cà phê Hà Nội chia ra làm các thứ hạng khác nhau, các style khác nhau nhưng quán bình dân vẫn chiếm đa số. Với nhiều người, điều quan trọng nhất là uống cà phê theo thói quen, thưởng thức vị cà phê quen thuộc ở một nơi dân dã hơn là việc phải bước vào một quán cà phê sang trọng. Cà phê chẳng dành cho riêng ai nhưng mỗi người lại có cách lựa chọn riêng.

Nhiều người lớn tuổi thích vào những quán cà phê cũ, nằm trên phố cổ hay khuất trong những con ngõ sâu hút. Những người bạn thân thiết cần không gian riêng để cho những phút lắng đọng, tâm tình lại chỉ chọn những quán vắng, bình yên đầy màu hoài niệm như cà phê Phố Cổ. Chẳng phải tự nhiên mà người Hà Nội lại bỏ qua những quán cà phê ngập ánh đèn chào mời ngoài phố mà chịu bước qua cửa hàng bán đồ lưu niệm nho nhỏ với lối đi bé xíu để vào được quán cà phê bên trong mà nhâm nhi cảm giác về một Hà Nội xưa cũ. Những phút lắng đọng bên ly cà phê đắng trong một không gian đặc quánh màu cảm xúc như thế có lẽ chỉ riêng có ở Hà Nội.

Cũng như Phố cổ, cafe Đinh với những chiếc bàn ghế bé xíu, cafe Giảng cũng cho một dư vị riêng về một Hà Nội xưa cũ, sâu và đa chiều. Cái cảm giác ngồi uống cà phê trong một không gian ngai ngái của những bộ bàn ghế cũ, hay chính xác hơn là mùi của hoài niệm, cảm xúc có lẽ chỉ ngồi ở Hà Nội mới có. Mỗi người Hà Nội tự chọn cho mình một quán ruột riêng, một vị cà phê và một phong cách riêng.

Người Hà Nội chọn quán cà phê theo cảm xúc. Vui thì chọn những nơi náo nhiệt như: Windows cafe, cà phê Báo… cần một không gian sang trọng, ấm cúng, đậm màu sắc châu Âu thì đã có Paris Dehli, Bobby Chinn, Ciao hay Lan Viên… Sang hơn thì chèo lên những quán cà phê của những khách sạn 5 sao như Sofitel Plaza, Daewoo mà ngắm đường phố Hà Nội từ trên cao.

Gọi một ly cà phê nhâm nhi, cảm nhận cuộc sống đông đúc trên những cobn phố trung tâm của HN chỉ tách biệt bằng một khung cửa kính cũng là một cái thú rất riêng. Tuy nhiên thú vị nhất vẫn là ngồi trên tầng 2 của quán Serenade (Dạ khúc). Ấn tượng nhất là tầng 2 của quán này với những bộ bàn ghế bọc màu đỏ thay thế cho màu nâu sữa ban đầu vô cùng ấm cúng. Chiếc piano sáng bóng được kê ở góc phòng. Qua lớp cửa kính ngăn cách cái không gian rất riêng và đầy cảm xúc này là nhịp sống thường ngày tất bật trên con phố Ngô Quyền đông đúc. Thoảng bên tai là bản Song From A Secret Garden sâu lắng. Thưởng thức cà phê quả là cả một chiều văn hoá.

Chọn được một quán cà phê cho riêng mình là cả một bài toán khó nhưng rất thú vị. Phải đi hàng chục quán cà phê có khi mới tìm ra quán hợp gu với mình.

Đến các kiểu cà phê đường phố

cô hàng cà phê

Hà Nội dạo này đang bùng nổ các quán cà phê ngoài trời như một cái mốt. Thực ra các quán cà phê ngoài trời đã xuất hiện từ lâu mà phổ biến nhất vẫn là những quán cà phê vỉa hè vốn là một trong những nét đặc trưng vốn có của Hà Nội hàng chục năm qua. Chỉ cần vài chiếc ghế con con đặt vào khoảnh trống bé xíu trên vỉa hè cũng là quá đủ với những tín đồ của cà phê. Dân Hà Nội không ai không biết những quán cà phê vỉa hè trên đường Nguyễn Du, Triệu Việt Vương, Hàng Bạc hay ở khu vực Hồ Trúc Bạch.

Chẳng cần ngồi trong những quán cà phê sang trọng với những bộ bàn ghế đắt tiền, một ly cà phê ngon dù đặt trên một chiếc ghế cũng là quá đủ với dân nghiền cà phê.

Người Hà Nội uống cà phê theo thói quen và thường đến quán quen vì nhớ vị cà phê riêng của nó, nhớ cái không gian quen thuộc xung quanh hơn là nhu cầu được thư giãn, tâm sự. Chẳng thế mà nhiều người vẫn thích đi cà phê một mình. Chính vì thế, những quán cà phê ngoài đường ở Nguyễn Du dù ngày nắng hay ngày mưa lúc nào cũng tấp nập người. Cảm giác ngồi nhâm nhi một ly cà phê ngắm những dòng người ngược xuôi trên một trong những con phố đẹp nhất Hà Nội thú vị hơn nhiều việc ngồi trong không gian ngột ngạt của một quán cà phê được thiết kế sang trọng nhưng thiếu không khí và không gian mở.

Những hôm trời lạnh, nhấp một ngụm cà phê đang phả khói thơm lừng, nheo mắt ngắm cái quang cảnh mặt hồ mờ mịt trong sương lạnh thực sự là một trò chơi cảm xúc. Chợt nhớ đến quán cà phê vỉa hè gần Dinh độc lập ở Sài Gòn, cũng dân dã thế này nhưng lại thiếu đi cái mùi ngai ngái của hoài niệm, một chút cổ kính rất riêng của Hà Nội. Cà phê Hà Nội ngon, gần gũi cũng một phần vì được thưởng thức nó trên vỉa hè.

Những quán cà phê vỉa hè trên khu phố cổ HN vì thế luôn đông khách hơn những quán cà phê đóng hộp. Cái cảm giác vừa uống cà phê vừa ngắm dòng người qua lại trong một không gian xưa cũ, chật chội trong những Năng Hàng Bạc, Giảng Hàng Gai, Nhân Nguyễn Du thú vị hơn nhiều việc ngồi trong những quán cà phê biến chất, nội thất đẹp nhưng sặc mùi đồ ăn.

Tuy thế, cả phê vỉa hè Hà Nội cũng có dăm bảy loại. Trái với sự dân dã cả về phong cách lẫn giá cả của những quán cà phê vỉa hè bình dân xưa nay, cũng là cà phê vỉa hè nhưng quán La Terrasse du Metropole trên đường Ngô Quyền và Lê Phụng Hiểu lại là thứ cà phê vỉa hè sang trọng đậm phong cách của những quán cà phê ngoài trời ở Pháp và châu Âu với giá “cắt cổ”. Dĩ nhiên dân nghiền cà phê thông thường ít khi có đủ “can đảm” mà ngồi ở La Terrasse vì quán cà phê hè phố kiểu Paris này chẳng dân dã chút nào. La Terrasse, nơi gặp gỡ của giới thượng lưu Hà thành đầu thế kỷ XX giờ cũng là một quán cà phê vỉa hè sang nhất tại Hà Nội với phong cách đặc trưng của một quán cà phê trên hè phố đúng kiểu Paris đầy màu của hoài niệm.

La Terrasse gợi tôi nhớ tới những quán cà phê ngoài trời ở Berlin trong những ngày ngập tràn nắng gió. Cũng giống như Paris hay các thành phố cổ khác của châu Âu, các quán cà phê ngoài trời ở Berlin cực kỳ phổ biến. Người Berlin không có văn hoá ngồi quán cà phê buổi sáng như ở Hà Nội hay Sài Gòn nhưng lại tự hào vì có những quán cà phê được trang trí cực kỳ phong cách.

Khi mùa đông đi qua, các quán cà phê ngoài trời xuất hiện khắp nơi với những bộ bàn ghế xinh xắn, sơn trắng muốt được ưa chuộng đặc biệt. Những quán cà phê bộ bàn ghế gỗ sơn trắng được kê dưới trời nắng là điểm đến rất yêu thích.

Ở đây có thể tìm thấy đủ cả các quán cà phê theo phong cách Ý, Pháp, Anh, Mỹ… nhưng vẫn chẳng thể nào tìm thấy những quán cà phê nhỏ xíu và ấm cúng như ở Hà Nội. Tìm các quán cà phê ngoài trời ở HN bây giờ không khó.

Không tính những quán cà phê tận dụng khoảng sân hay vỉa hè bên ngoài để lấy lòng những vị khách thích vừa uống cà phê vừa hít khí trời, những quán cà phê sân vườn như Huy, 84 Nguyễn Du… thì nổi bật nhất vẫn là Highland Cafe. Hệ thống Highland cafe với gần chục quán tại HN được thống nhất 1 phong cách. Các quán cà phê ngoài trời này đều nằm ở những vị trí đắc địa như: Nhà hát Lớn, Hồ Tây, Cột cờ, Vincom, Hanoi Tower… đã tạo nên những khoảng không gian mới cho dân nghiền cà phê Hà Nội.

Chẳng thể tìm thấy một nơi lý tưởng nào khác cho dân nghiền cà phê như nơi đây!

———————-
Theo Bích Hạnh
Vietnamnet

Bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

  1. LUONG

    Rất cám ơn bạn Thịnh đã cho mọi người quan tâm đến cà phê được “thưởng thức ” vị đậm đà, say mê, hiểu biết và tin tưởng “hương vị’ website của bạn.Chúc bạn thành công và gần gũi bà con nông dân trồng cà phê hơn nữa.

Tin đã đăng

Tin mới nhất

77