CHỐT NON! – Thơ Y5Cafe

CHỐT NON !

Nắng Thu vàng cuối dốc
Khai giảng, con tới trường
Xóm, thôn bừng sắc biếc
Âm thanh ngập yêu thương !

Mẹ âm thầm tính toán
Cà đã ba chín rồi
Chốt non chỉ «ba bốn»
Dằn lòng, phải tính thôi !

Con trai vào Đại học
Út gái lên cấp ba
Tiền…túi khô…khó nhọc
Con có hiểu lòng cha !?

Giáp hạt, không thể khác
Cắn răng, cà chốt non !
Mừng con yêu học tốt
Sao tóc Mẹ bạc thêm !?

Mỗi năm con mỗi lớn;
Mỗi mùa Cà mỗi xanh.
Chỉ thương Cha hao khuyết
Và dáng Mẹ còng dần !!

Thơ Dương Thị Oanh

Bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

  1. Ngoc dam

    Nhà thơ từ nông dân nên lời thơ ý thơ thiết thực lắm chị Oanh nhỉ ! tôi đã đọc tất cả các bài thơ của chị. Hay lắm lắm !. Trang giá cà phê trả Nhuận bút cho các bài thơ thôi…

    1. Dương thị Oanh

      Cám ơn Ngoc dam đã cảm nhận được tâm tư trong những bài viết của tôi,thực ra mình viết là để thư giãn,viết để nói lên nỗi lòng của mình nói riêng và người dân sống bằng nghề trồng Cà phê nói chung,được mọi người đón nhận đã là hạnh phúc rồi,chẳng thể có giá nào cao hơn những tình cảm đó. Một lần nữa xin cảm ơn Ngoc dam.

  2. nguyển ngọc

    TÔI đã đọc tất cả các bài của chị Oanh , và tôi cũng ko biết nói j` hơn là cảm ơn chị có nhiều bài thơ cho bà con và thấu hiểu nỗi nhọc nhằn của bà con nông dân .
    Một lần nữa xin cảm ơn chi và cảm ơn diễn đàn giacaphe.com

    1. Dương thị Oanh

      Thực ra Oanh cũng là nông dân mà,nên nỗi nhọc nhằn của bà con nông dân cũng chính là nỗi nhọc nhằn của bản thân mình,cảm ơn nguyễn ngọc đã chia sẻ những cảm xúc.

  3. dinhnhi

    Tui thích nhất đoạn này :

    Mỗi năm con mỗi lớn;
    Mỗi mùa Cà mỗi xanh.
    Chỉ thương Cha hao khuyết
    Và dáng Mẹ còng dần !!

    chỉ xin thay chử “xanh” bằng chử “già” .

    Mỗi năm con mỗi lớn;
    Mỗi mùa Cà mỗi già
    Chỉ thương Cha hao khuyết
    Và dáng Mẹ còng dần !!

    1. Dương Thị Oanh

      Nếu như thay chữ “xanh” bằng chữ “già” thì sức Cha không thể hao khuyết và dáng Mẹ không thể còng dần được đâu @dinhnhi

    2. Nguyễn Vịnh

      Nhà thơ Duong Thị Oanh làm mình sực nhớ 2 câu thơ của Tế Hanh :
      Mảnh vườn xưa cây mỗi ngày mỗi xanh,
      Bà mẹ già tóc mỗi ngày mỗi bạc…

      Xin cám ơn !

    1. Dương Thị Oanh

      Không phải đâu @lý hiếu, ý mình muốn nói : sự lớn khôn của con, sự phát triển của cây Cà phê là do sự nhọc nhằn của cha mẹ mà có.

  4. Đình Văn

    Thơ hay lắm chị à. Vừa nói lên được nỗi nhọc nhằn một nắng hai sương của người nông dân, nói lên được tình trạng được mùa mất giá, được giá mất mùa…thật bấp bênh, đồng thời cũng thoát lên ý vị công lao cha mẹ nuôi con tựa biển trời. Lời thơ mộc mạc,không cần bằng trắc nhưng Thật sự rất hay.

Tin đã đăng