Từ thuở bé cắp sách tới trường, con em nông dân Việt đã từng được học bài ca dao “Người ta đi cấy…”, và cảm nhận của mỗi chúng ta có lẽ không có cuộc sống nào nhiều lo toan vất vả cho bằng nông dân… Cảm ơn bạn Dương thị Oanh đã gợi cho cộng đồng nhớ về cuộc sống cha ông ngày xưa bằng cuộc sống của chính nông dân cà phê chúng ta hôm nay.
NGƯỢC DÒNG…!
Ngược dòng…vất vả lắm ai ơi.
Xuồng nặng, người thưa,… nước xoáy rồi.
Đứng mũi, chịu sào,… anh cố sức.
Hậu phương lèo lái,… chị bở hơi !
***
Giá Cà thấp quá khổ dân thôi,
Giáp hạt, tiền vay…nợ réo đòi !
Gạo, muối, thuốc, phân… nhiều chi phí…
Vay đơn, nợ kép… phải chịu thôi…!
***
Ngược dòng vất vả lắm ai ơi !
Cà rẻ, công thuê,… giá trên trời.
Mong sao thuyền trưởng ghì tay lái,
Để …thủy thủ đoàn… bớt chơi vơi !
CẠN ..!
Cạn tiền cuộc sống lầm than.
Cạn tình đen bạc lỡ làng tơ duyên.
Cạn mưa cây cối khô cằn.
Cạn lòng tôi, bạn chẳng cần thanh minh.
Cạn nắng trời hết lung linh.
Cạn nợ lòng thấy thầm mừng ai ơi !
Cà phê cạn giá nữa rồi ..!
Cạn giá,… cạn gạo… cuộc đời long đong !
Mong sao có lúc tương phùng.
Giá lên, mùa thắng,… đẹp lòng tôi, anh…
Ngày nào mây phủ trời xanh,
Là ngày trong túi bạc xanh ngút ngàn…!
Dương Thị Oanh
Đọc thơ bạn Oanh xong, Bạc xanh thì chưa thấy nhưng thấy giá xanh rồi
Những chú cá mạnh mẽ nhất là những chú cá biết bơi ngược dòng!