Đối với người trồng cà phê chuyên nghiệp, hẵn bài thơ sau đây của thi sĩ Y5Cafe Dương Thị Oanh vừa nói lên nỗi niềm nhưng vừa gợi tại được hình ảnh lao động đầy màu sắc thú vị trong các đợt tưới cà phê.
Đối với người chưa biết cây cà phê, thì bài thơ dưới đây nói rõ mọi sắc thái hoạt động của nhà nông và vườn cà phê muôn màu muôn vẻ.
Gió hanh, đất nứt nẻ rồi
Cà phê xơ xác lá rơi vàng bồn.
Đầu quân ống tưới lên non
Chắt chiu giọt nước-giọt vàng cho cây!
Cành khô, rệp, mọt, bọ rầy…
Làm sao để cứu được cây-Hạn về !!
Xuân thì nở muộn-Cà phê !
Trắng đồi hương tỏa sơn khê, em mừng.
Cành khô đã thấy xuân xanh,
Đất cằn đã ủ cho anh hạt mầm..!!
(Dương Thị Oanh)
Chào nhà thơ Dương Thị Oanh
Đọc bài thơ chị viết tôi hy vọng giá cà sẽ đổi chiều tăng lên để bà con trồng cà phê đỡ vất vả hơn mạnh dạn đầu tư tưới.tôi xin viết vài dòng lục bát chia sẻ với chị
Ba ly đen đá bờ hồ
Đã bằng một ký nhân xô thị trường
Trời oi nắng rót xuống nương
Cây khô lá úa cả vườn héo hon
Nước sâu lòng đất gắng bòn
Tưới cho cây đủ để còn đơm bông
Đầu tư tưới tắm chất chồng
Nào dầu nào ống nào công nào đầu
Cố lên đời đã có câu
Qua đêm trời sẽ sáng màu hồng tươi
(Võ Quang Thạch)
Dù trong,dù đục người ơi
Đã là máu thịt vườn thời phải chăm.
Có đâu bỏ rẫy khô cằn
Bao năm rẫy vẫn một lòng cùng ta!
Trời cao đất rộng bao la
«Có công mài sắt…»sẽ là «…nên kim»!!
Chào Võ Quang Thạch,rất vui khi có người đồng cảm,cảm ơn bạn.
Dù trong dù đục người ơi
Đã là máu thịt vườn thời phải chăm.
Có đâu bỏ rẫy khô cằn
Bao năm rẫy vẫn một lòng cùng ta!
Trời cao đất rộng bao la
«Có công mài sắt…» sẽ là«…nên kim»!!
Tôi xin làm vài câu bình cho vui
Tưới cho cây trái um tùm
Màu xanh đổ lá đẩy lùi héo hon
Vườn cà nắng hạn gắt gao
Ta đây đưa nước cho cây uống liền
Mai sau cho trái ngọt bùi
Tới mùa lại hái đem về cất kho
Chờ cho giá tới bồn mươi
Ra tay chốt chặn kiềm tiền chi tiêu
Nào gạo nào mắn nào phân
Cả nhà hạnh phúc dường nào
Có công Đào bới sẽ thành bát cơm…
Công anh,công chị,công em
Nắng hun khói bốc,bụi lem vườn nhòa!
Đợi ngày hái trái,mùa nha…
Bỏ công tưới nước vườn cà hôm nay.!!
Trời buồn chẳng gợn bóng mây
Đất đau nứt nẻ,cỏ cây rụng rời
Tây phong chữa đến người ơi
Thôi thì gắng sức đợi chờ ngày xanh!
Sức người sỏi đá thua rồi
Trời hạn cho nước,khô chồi lại xanh.
Chỉ mong đợi giấc mộng lành
Mùa vàng no đủ,giá thành bốn mươi.!!