Không chỉ nông dân hay nhà kinh doanh, mà cả những thương lái, đại lý thu gom cà phê ở thôn xóm… là những mắc xích trong chuỗi phân phối lưu thông nông sản của bà con làm ra nên họ cũng phải “lên bờ, xuống ruộng” theo giá cả lúc xanh lúc đỏ của thị trường. Nhà thơ Y5Cafe muốn thay lời tâm sự, cảm thông, chia sẻ… bằng cách riêng, quen thuộc của mình.
Nghề… buôn cà…!
Cà phê lên một xuống hai
Mua chưa kịp bán…thở dài…buồn hiu !
Bán buôn ai cũng nghĩ giàu,
Chả ai hiểu được ta đau cỡ nào.
Dân nghèo ai nỡ ép đâu
Mua mười, bán…chín, ôi sao đoạn trường !
Tình ngay mà lý lại gian:
”Đi buôn thua lỗ thì làm mà chi !?”
Phân bua cũng chả ích gì
Thôi kệ ! im lặng mọi bề cho xong.
Buôn Cà chưa được bao lăm
Xuống hai, lên một… tối tăm mặt mày !
Cùng chung một phận : “Đi cày”
Còng lưng, mỏi gối tối ngày vẫn MO !
Dương Thị Oanh
CHẮC ĂN
Đi buôn để hưởng hoa hồng
Tuy rằng lời ít chắc không nghỉ nhiều.
Mua rồi trữ lại mới phiêu…
Giá lên ăn đủ…xuống tiêu cái nhà.
Việt Nam vốn tính ham to
Bán, mua… lời ít…so đo không đành.
Mua xong… cái tội để dành
Lên đâu chả thấy,… tanh bành giá tuông !
Cùng cảnh ngộ . Thơ hai bạn hay qúa