Những dòng thơ không còn nhịp nhàng, cân đối theo các thể thơ truyền thống thường thấy, Dương Thị Oanh trở lại với cộng đồng Y5Cafe bằng những xúc cảm tự do, mang đậm những trăn trở suy tư lo toan của người nông dân với cuộc sống nương rẫy những khi giá cao giá thấp, mùa đi mùa về…
Và trên hết là tấm lòng hiếu thảo của nhà thơ nữ với đấng sinh thành không bao giờ kể xiết. Cám ơn Dương Thị Oanh vì nhà thơ không chỉ nói cho riêng mình mà còn nói hộ cho mỗi một chúng ta những điều mà ai cũng muốn nói.
THƯƠNG LẮM NGƯỜI DÂN !
Mong sóng gió qua đi để lại chút bình yên
Khi giá cà phê : ba lăm thì cao mà bốn lăm lại thấp !
Bạn hỏi sao ư ? Ngọc Hoàng muốn trêu hoa ghẹo nguyệt
Bao nỗi thăng trầm, lắm kẻ thắng người thua !
Niềm vui mùa về đã trọn vẹn hay chưa?
Ta đánh đổi niềm vui lại mua về cay cực
Kẻ nặng lòng với nương rẫy cà phê luôn là người thua thiệt
Giá trồi sụt thất thường , hạt đen mẻ. ..trả về kho !
Vẫn lại muôn đời NGƯỜI DÂN,
Trán chằng chịt những nỗi lo;
Khi mà giá cao,
Trừ đầu,…
Trừ đuôi,…
Tính ra không bằng thấp !
Nỗi lo thuốc, phân , học phí cho con… muôn phần tất bật.
Đêm giao mùa cha không ngủ.
Trăn trở mãi không yên !
Đợi gì đây khi mùa tới lại cũng vẫn thất luôn.
Cà phê, trái chẳng thấy đâu.
Đêm, nghe tiếng thở dài đêm vắng !
Ước sao ngày mai nắng sẽ reo vui,
Bình minh xôn xao về, xoá tan im lặng.
Mong nhìn thấy nụ cười trong đuôi mắt đa mang !
Tôi đã từng vô tư, mặc dâu bể đa đoan.
Tôi đã từng…
Mà thôi,…
Nói ra thương Mẹ lắm !
Tôi đã từng tiêu tiền chẵn Mẹ cho,
Còn Mẹ, Cha tiêu tiền vặt
Nước mắt muôn đời không chảy ngược, MẸ ƠI !!!
Dương Thị Oanh