Dặn Con – Thơ Y5Cafe

Sau một thời gian dài vắng bóng trên diễn đàn có lẽ cũng vì cái nghiệp trồng cà phê nên phải thu hái. Nhà thơ của Diễn Đàn Y5Cafe lại xuất hiện với một bài thơ đầu vụ với những câu chữ đầy tình cảm xúc động. Có lẽ không phải bình luận gì thêm.

Dặn Con

Cha, Mẹ đã lớn lên từ rẫy Cà phê
Và các con cũng không ngoại lệ.
Nắng hạn, mưa dầm biết bao lần mà kể
Vẫn một lòng trụ lại với rẫy nương !

Các con đi học xa đã mấy năm ròng
Tháng Chạp, Giêng, Hai…
dù xuống, lên
nhưng hạt Cà phê vẫn nuôi con
mỗi ngày mỗi lớn !
Biết nói sao cho lòng ngay nghĩa trọn,
Dẫu có nhọc nhằn Ba Mẹ vẫn yêu lắm: Cà phê !
Yêu ánh ban mai hoa nở trắng đê mê,
Yêu buổi trưa nồng sém lưng trên sườn đồi phỏng lửa,
Yêu buổi chiều tà
tất bật Cà tươi cùng hoàng hôn đỏ úa,
Yêu bữa cơm rau vội vã mỗi đêm về !

Con dẫu bay xa chớ quên hạt Cà phê
Dù đã lớn khôn vẫn từ vòng tay Mẹ.
Chiếc nôi Tây Nguyên nâng niu con bắt đầu từ tấm bé,
Con hãy nhớ cội nguồn từ căn chòi lá
mộc mạc bên rẫy nghe con  !

                           Dương Thị Oanh

Bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

Tin đã đăng