Khi nhà thơ làm kinh tế, hay người làm kinh tế bức xúc thốt nên thơ thì luôn là theo cảm xúc, có nhiều khi muốn quăng đi con số cho nó nhẹ lòng nhưng cũng còn vương vấn lắm.
Thơ Y5Cafe – BÃO LÒNG
Chỉ cần giá đậu BA LĂM
Cà phê bao đứng, bao nằm xuất luôn,
Để đêm giấc ngủ tròn hơn
Để ngày an phận ba bôn rẫy vườn.
Đất khô, cây rũ xếp hàng
Nắng buông khói nóng chán chường ngóng mưa
Mùa sau nắm chắc là thua
Lá xanh đâu thấy, cành khô đan dày.
Lời Cha con khắc tim này:
«Rễ sâu bám đất, dân cày bám nương!»
Gửi lời nhắn gió mây vương:
«Tây Nguyên đại hạn, dân vườn lao đao »
Giá Cà lên chẳng là bao
Họa vô đơn chí…biết sao hỡi Trời !
Bên hiên thiếu vắng nụ cười,
Xóm thôn trăn trở, than ôi BÃO LÒNG !
Dương Thị Oanh
Đêm thiếp nằm thỏ thẻ
Giá lên không chàng ơi
Cười, chàng khe khẽ bảo
Lên, lên, còn cao
Trời hôm nay không sao
Em thấy lòng nao nao
Giá mà không lên được
Chết, chết, biết làm sao
Đã bảo không làm sao
sẽ lên, nhanh nhanh lắm
Đợi mãi hoài mới thấy
Giá lên cao rồi đây
Đợi biết
D