Thơ Y5Cafe: XÓM NGHÈO..!!

Không còn là tiếng vui đùa của trẻ thơ khi gia đình còn sung túc. Sau một mùa cà phê, kho lẫm thì đầy mà đồng tiền chỉ được rỏn rẻn. Chua chát cho người nông dân một nắng hai sương nhưng phải lo cho chuyện ấm êm tết nhứt!

Thương thay cho người thu được cà phê nay phải tin vào thánh thần chứ không dám nhìn vào sản phẩm vì…rẻ như bèo.

Bài thơ sau đây của nhà thơ Dương Thị Oanh lột tả cái Tết người trồng cà phê chịu cảnh mất giá:

Xóm nghèo dăm mái nhà tranh
Lơ thơ tiếng trẻ, mong manh gót già.
Rẫy nương xao xác mùa Cà
Bụi đường lấm đỏ, chiều tà đen thân.
Xuân qua, Thu tới…quanh năm
Hạ về, Đông lại…xoay vần sáng trưa.
Một mùa dăm tấn Cà phê
Quay đi, ngoảnh lại…Tết về trắng tay.
Xóm nghèo, áo nhỏ rách vai
Hỏi xem ông BỤT nay mai có về..!?
Thương dùm dân rẫy Cà phê
Cho xin giá tốt, mùa về an vui.!!

Dương Thị Oanh

Bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

Tin đã đăng