Nổi âu lo lớn nhất của bà con nông dân là vào mùa rớt giá. Mỗi sớm mai trước khi ra vườn, liếc mắt nhìn bảng giá thấy ánh sắc màu xanh là hầu như quần quật suốt ngày vẫn không mệt mỏi vì công lao của cả gia đình được sẽ đền bù xứng đáng. Nhưng ánh sắc màu đỏ thì sao…!
TÍNH CÔNG
Một năm mười hai tháng,
Ba trăm sáu lăm ngày.
Dầm mình trong mưa buốt,
Hoặc nắng cháy hai vai.
Thương vườn như máu thịt.
Xót trái tựa chân tay.
Cuối vụ vào thu hoạch,
Giá rớt…! Tính sao đây !?
Công làm chồi, vặt tược,
Công phát cỏ, bón phân,
Xịt thuốc, trừ sâu bệnh…
Vất vả đủ trăm phần…!
Không có ngày nghỉ mệt.
Một tuần đủ tám công.
Trời xanh ơi có thấu.
Mong giá cao lên dần.
Dương Thị Oanh
Khi giá cà phê khởi sắc thì ta dễ tâm sự. Thơ hay nhưng cà xuống thì cũng chẳng mấy người nghe. Theo mình thì cứ để Dương Thị Oanh như ngày nào để mọi người thú vị. Vì khi cà xuống lạc lỏng lắm người ơi!