Mỗi khi nghe đài báo mùa mưa bão lại về, người trồng cà phê có thêm mối âu lo. Hãy cùng chia sẻ với Dương thị Oanh về mối âu lo không chỉ riêng của nhà thơ mà cũng là nỗi niềm chung của cả cộng đồng Y5Cafe.
BÃO…!
Co ro manh áo phập phồng
Mưa tuôn tím ngắt môi hồng đôi mươi.
Nương Cà ngật ngưỡng gió vời,
Quần xăn tới gối, tức thời chống mưa !
Cây nhỏ cho tới cây to…
Huy động công chống… cột cho hết vườn…
Mưa thì mặc kệ ; cứ tuôn !
Phận người lướt thướt lần vườn sáng, trưa.
Bão gần cho tới bão xa.
Bao công chống đỡ… vườn Cà trên non.
Mong cho hạt ngọc mãi còn,
Mưa… không rụng trái, bão… vườn chả nghiêng !
Vườn Cà cùng chủ bao phen
Hiên ngang trong gió, thản nhiên vươn cành.
Bắc thang thách nhỏ Trời xanh:
”Đố ông quật ngã màu xanh nương Cà” !
Dương Thị Oanh
Chúng ta không nên kêu ngạo với trời đất, sức mạnh thiên nhiên con người chả thắm gì đâu. Con tàu titanic cũng chỉ vì kêu ngạo mà đâm vào tảng băng chìm dưới biển sâu…
Ông trời là trên hết, sức lực con người bé nhỏ lắm.
Bão là một hiện tượng thiên nhiên, bão thường gây ra các hậu quả xấu cho cuộc sống của con người! Bạn Dương Thị Oanh đã khéo”đưa” bão vào trong thơ để ví von lúc giá xuống quá thấp cũng gây thiệt hại cho người trồng cà như vườn cây bị bão tàn phá !
Cảm ơn bạn với bài thơ hay, đầy ý nghĩa !
Bão lụt thì thường thì sức tàn phá của nó thật khó lường, nhưng cũng phải nói rằng nó làm thiệt hại ở vùng này thì cũng có lợi cho vùng khác. Việc đó là của ông trời không ai ngăn cấm được nhưng thật lòng mà nói nếu không có ATNĐ hoặc bão thì Tây nguyên lượng mưa rất ít dẫn đến thiếu nước trong mùa khô. Cảm ơn Dương Thị Oanh đã có cái tâm lo lắng cho cộng đồng.
Miền Trung mưa bão thì lo…
Tây nguyên cao lắm ai cho bão vào
Lâu lắm mới vượt đèo cao,
Ghé thăm một chuyến bới đào ruộng nương…
Bà con ta chớ coi thường,
Phải lo kè, chống, khỏi vương đến mình.
Bão trời, bão giá, bão lòng.
Cõng ba thứ ấy trên lưng nông cà.
Ngồi buồn có bạn bình thơ
Cơm ăn dù ít vẫn no…tình đầy!
Xin mời bạn quí đó đây
Ta thêm ý kiến dựng xây diễn đàn
«Một người làm chẳng nên non…»