Với nhiều vùng miền, rằm tháng Bảy âm lịch hàng năm là lễ Vu Lan, từ lâu đã trở thành mùa báo hiếu của cộng đồng dân tộc Việt. Dương Thị Oanh cũng góp phần thể hiện nỗi niềm của những người con nông dân cà phê với đấng sinh thành.
MẸ..!
Con thương Mẹ, chiều chiều manh áo cũ,
Bước thấp bước cao…lặn lội khắp nương cà.
Cánh cò trong ca dao…ôi ! hình bóng Mẹ ta.
Chở hết buồn, vui…khi Cha không còn nữa..!
Làm cỏ, vặt chồi, bón phân…ngày hai bữa,
Xịt thuốc, tưới vườn, ghép tược…đủ cả năm.
Nắng hạ hanh hao…xin đừng cháy lưng ong,
Mưa lũ mịt mù…chớ ướt nùi tóc hạc..!
Tuổi đã cao, lưng đã còng, tóc bạc,
Mẹ vẫn bao phen vui khóc với nghiệp cà.
Mùa đến gần, thương dáng Mẹ xót xa,
Muốn hóa thân thành giá cà thơm thảo..!
Dương Thị Oanh
Một bông hồng cho Dương Thị Oanh !…
Dạ, em cám ơn anh Nguyễn Vịnh, em nghĩ người Việt Nam ta ai cũng hiếu thảo với cha mẹ, em chỉ nói hộ mọi người thôi ạ.