Xóa bỏ độc quyền doanh nghiệp là nhiệm vụ cấp bách trong việc tái cơ cấu cấu trúc nền kinh tế hiện nay. Độc quyền không chỉ không chỉ làm trì trệ kinh tế đất nước mà còn làm thui chột sự lớn mạnh của chính doanh nghiệp được hưởng độc quyền.
Ôi !
Doanh nghiệp độc quyền!
Kinh doanh độc quyền!
Một mình một khoảng trời riêng
Một mình một luật chơi
Một mình một lệ.
Như đứa trẻ được cưng chiều, o bế
Đói thì Nhà nước cho ăn
Khát thì Nhân dân cho uống
Trời chưa lạnh đã khăn trùm, áo ấm
Mưa chưa rơi đã dù chắn, ô che
Tay trái bấu vào bầu vú thơm có tên là ngân sách
Tay phải cho giá leo thang trong túi khách hàng
Coi tiền bạc của dân như nhặt được ngoài đường
Nhìn “thượng đế” như lũ thỏ non dễ sai, dễ khiến
Muốn tăng giá thì tăng
Việc hạ giá là điều không tưởng!
Ô hô!
Ô hô!
Trong khi các doanh nghiệp khác vắt óc cạnh tranh
Doanh nghiệp độc quyền vẫn áo gấm, quần hoa hai tay xỏ túi
Đáng lý ra
Cha mẹ chung thì con cái cũng chung
Luật lệ chung, chung sân, chung bãi
Tay làm hàm nhai
Khéo ăn thì no
Khéo co thì ấm
Sao riêng mình thành cậu ấm, con cưng
Coi tiền của dân như lá rụng trên rừng
Tiêu tiền “chùa” như nước đổ ra sông, ra biển.
Ô hô!
Ô hô!
Vào WTO, các doanh nghiệp tung hoành ngang dọc
Đầu ngẩng cao, lòng thỏa chí tang bồng
Trời rộng mênh mông
Biển rộng mênh mông
Đều hùng vĩ dẫu nhiều sóng gió
Thuyền đã lớn thì ngại chi bão tố
Cánh chim bằng thỏa sức với trời cao…
Cớ chi riêng mình vẫn đắp chiếu, trùm chăn
Ngậm bầu vú như thời con đỏ
Độc quyền!
Độc quyền!
Cần một cuộc lột mình, cải tổ
Cậu ấm nuông chiều là cậu ấm hỏng – hư.
Để người dân chờ đợi đến bao giờ!
Ô hô!
Ô hô!
Bùi