Cà phê Đắng – Thơ Y5Cafe

BQT xin giới thiệu đến diễn đàn bài thơ của bạn Dương Thị Oanh, người được nhiều bạn đọc yêu mến qua những bài thơ nhẹ nhàng về cà phê trong thời gian qua. Thơ của bạn Oanh tuy luôn viết về cà phê khi gởi vào diễn đàn, nhưng không có bài nào giống bài nào, ý mỗi bài như là thay lời tâm sự với cộng đồng cà phê, gởi gắm và chia sẻ cùng nhau vậy.

CÀ PHÊ…ĐẮNG…!!!
Cà phê không đường phải đắng thôi
Lạ gì…tí tách …từng giọt rơi…
Ai không biết uống thì…nhăn nhó;
Bậu nghiện…nhâm nhi…tỉnh như ruồi.!

Cà phê giá bèo…phải đắng thôi !!!
Lạ lùng …mùa thất giá vẫn rơi,
Người giàu…ngao ngán…ngồi than vọng;
Kẻ khó…nghiêng lưng cõng nắng trời..!!

Một quán cà phê góc phố ở Sài gòn xưa
Một quán cà phê góc phố ở Sài gòn xưa

Cà phê không đường phải đắng thôi
Đắng mà vẫn uống,…bạn tôi ơi !
Quên dần ngày, tháng..mòn đêm vắng;
Kiếm chút vô ưu…trả nợ đời..!*!

Cà phê giá bèo…phải chát thôi
Chát mà phải bán…phận như vôi
Dân nghèo, tiền túi thường vắng bóng…;
Kẻ chợ, lòng đau…dạ rối bời..!!

Cà phê không đường phải đắng thôi
Ruộng cạn, nương xa…khổ quá trời !
Qua mùa, giá rẻ…lòng ngao ngán;
Năm hạn, tiền khô…chán mớ đời…!!!

Nhà Thơ Y5Cafe Dương Thị Oanh

Bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

  1. vanzan

    Sau mưa trời lại hửng nắng thôi,
    Giọt buồn màu …đỏ ! sẽ thôi rơi.
    Người dưng xin có lời với bạn,
    Giờ đây ta phải tỉnh như ruồi.

    Bạn hỡi ta cần tỉnh táo thôi,
    Gắng cười khi giá vẫn cứ rơi.
    Người giàu sao khóc ? đừng tham vọng.
    Kẻ khó chớ than khổ với trời !

    Thương trường là vậy phải thế thôi.
    Chiến trường súng nổ, đạn cứ rơi.
    Bạn ơi xin chớ chùng tay súng,
    Mai mốt ta thôi nợ cuộc đời !

    Không đường cà đắng ! chuyện thường thôi.
    Có đường vẫn đắng, ấy chuyện đời !
    Đắng tận trong lòng nơi xa vắng
    Hy vọng màu xanh, sáng cuộc đời.

    1. Phạm Hùng Sơn

      Bài thơ họa của bạn hay quá, vừa chuẩn theo luật vừa đem đến cho người đọc một tinh thần lạc quan lành mạnh. Cám ơn bạn!

      1. Dương Thị Oanh

        Bao giờ nắng mới hửng lên đây !?
        Giọt buồn màu…đỏ cứ đan dày.!với tình chẳng
        Muốn lắm,nghe lời khuyên đâu đó,
        Mà lý với tình chẳng chung tay.

      2. giagia

        Xin tặng các Nhà Thơ Y5.
        Ước muốn Màu Xanh…nếu có về…
        Để tôi đem đến… đá với phin.
        Đem thêm nước với đường vài ký ,
        Chế tác nhiêu ly, đợi mấy nhà…( thơ)
        Hihi…Sẽ hết đắng.!! Thưởng …

  2. vanhofas

    Tuyệt vời!
    Trước có Chị chuotdong, giờ đến Chị Oanh.
    Phong cách thơ của 2 Chị khác nhau.
    Hi vọng nhận được nhiều bài thơ hay hơn nữa.

  3. Phạm Hùng Sơn

    Hoan nghênh BQT đã cho mở chuyên mục này trên diễn đàn. Tôi xin có thêm ý kiến là BQT nên tập hợp và đăng lại những bài thơ đã từng được đăng của bạn Dương Thị Oanh và một số bạn khác (như: Chuotdong, k duong,…) trên diễn đàn để bà con cùng thưởng thức.

  4. ho nam

    Đọc thơ quên mất lần coi giá.
    Ngủ muộn nhớ ra quá nửa đêm.
    Sáng nay vác cuốc ra cào lá.
    Trưa về mở máy giá mới xem.

  5. ho nam

    Cà phê không đường phải đắng thôi
    Chữ Đường ở đây nó hay lắm! Không chỉ là thứ vật chất làm ra từ mía(sarcaro) Nếu cà phê khi pha mà chưa cho đường vào ắt là đắng!
    Những chữ Đường ở đây còn nghĩa hay hơn nữa!
    Khi giá cà phê bán ra mà không đường “cụt lối, bế tắc, mất giá, ít giao dịch” thì cảm nhận của người làm ra hạt cà phê dù không uống vẫn cảm thấy đắng! Đắng lòng cho nghiệp đến với cà!

    1. giagia

      Bạn suy luận và bình được lắm. Nhưng tác giả chưa có ý đó. Nếu không chữ đường đã được viết khác chứ, viết hoa chẳng hạn, hoặc nghiêng chữ… Đêm nay có châu về hiệp phố đc ko nữa. Có anh chị nào ở TP buonmathuot không ? Có thể cho tôi mời caphe đc ko? (có đường hẳn hoi nhé)

  6. Nguyễn Vịnh

    Thơ hay thì không lộ, vì lộ thì ai cũng biết. Mà biết thì… “biết rồi, khổ lắm, nói mãi !”
    Giá trị chủ quan chỉ hay trong nhất thời, có khác chi kinh doanh cà phê trong ngắn hạn.
    Giá trị khách quan sẽ tồn tại mãi. Như kinh doanh cà phê đường dài, phải biết mình đang ở đâu mới trụ nổi trong thương trường khốc liệt này. Cứ bóc ngắn cắn dài thì sớm ca bài “đi về đâu hởi em…!”.
    Không cần viết hoa, không cần nghiêng chữ, không cần khai báo…
    Ai lại đi khai mình …”ở trong bụi tre”.
    Vote 1 cái cho @ho nam. Thế thôi !

    1. giagia

      Đường… đi (như ý bạn honam) của ca phe vẫn có đó thôi…nhưng rất gập ghềnh…đầy trắc trở…và gian nan nữa, có thể do chủ quan hoặc khách quan. Cái đã có (mặc dù ít).. ta không thể phủ nhận, dù ta chẳng thik nó chút nào. Nhất là trong thơ ca, nhạc hoạ, văn…Tôi thấy ở đây tác giả đã khẳng định nhiều lần : “Cà phê KHÔNG đường phải đắng thôi..”. Cho ta thấy một sự thật là ta đang uống một chất đắng, cay…thất vọng hoàn toàn, thậm chí phải phun ra đối với một số người không quen… Giống như đã kết thúc một cuộc chơi…(mua bán trữ) cà phê của chúng ta… Trong khi thị trường vẫn còn tiếp tục chuyển động. Bài thơ Cà phê không đường…của bạn Oanh tôi cũng cảm thấy hay (theo ý tôi). Và tôi cũng thik bạn honam nghĩ như thế… Vì đọc giả mới là người phát hiện, và cảm nhận được sự tinh tế…

  7. caphenghot

    Mình chẳng biết làm thơ nhưng rất thích thơ nhất là những bài của người ND chân chất . Mong Y5 sớm mở để sau một ngày lao động nhọc nhằn , vào xem cho đời thêm vị ngọt

Tin đã đăng

Tin mới nhất

94